Trang chủConfessions hayConfessions số 8447

Confessions số 8447

Hôm nay mình đi chơi lòng hồ sông Đà, đứng ngắm dòng nước lặng lẽ, núi non Quỳnh Nhai và làm chút rượu Quỳnh Nhai, lòng chợt nhớ một người Quỳnh Nhai. Anh ấy, người mình từng yêu hồi còn là cô sv K60 ĐH Tây Bắc. Mình khoa Kinh tế, còn anh học Tiểu học Mầm non. Viết vài dòng này để nhớ lại ngày xưa, ko biết anh có đọc đc ko.

Hồi đó, tụi mình quen nhau ở một chương trình thiện nguyện. Anh cầm đt, chụp ảnh lũ trẻ, bày trò cho chúng chơi, cười hiền khô, dáng gầy gầy. Lúc chạy mình lỡ bị ngã, anh vội đỡ mình lên, trêu: “Gái phố vụng thế!” Mình ngượng, nhưng tim đập rộn. Tụi mình nói chuyện nhiều, anh kể về Quỳnh Nhai, về lòng hồ sông Đà, mình kể chuyện tại quê hương Điện Biên. Dần dần, tụi mình yêu nhau, anh hay nắm tay mình đi dạo quanh trường, chụp ảnh mình, bảo: “Em lên hình lúc nào cũng xinh nhất.” Những ngày đó, mình hạnh phúc lắm. Nhưng rồi, mình phá hỏng tất cả. Mình ghen, nghi ngờ anh khi thấy anh hay nói chuyện với một bạn nữ trong lớp. Anh giải thích chỉ là bạn, nhưng mình bướng, ko tin, rồi cãi nhau. Mình nói lời chia tay trong lúc nóng giận, block nick các kiểu, nghĩ anh sẽ níu kéo, nhưng anh chỉ lặng lẽ tôn trọng quyết định của mình. Ra trường, tụi mình mất liên lạc. Giờ nghĩ lại, mình sai, ghen tuông mù quáng, tự đẩy anh ra xa.

Đứng bên dòng sông Đà, nhớ nụ cười anh khi cầm đt chụp ảnh, lòng mình xót xa. Anh ơi, ko biết anh có đọc đc mấy dòng này ko, có còn nhớ cô gái từng làm anh buồn ko, hay giờ anh đã lấy vợ, có hạnh phúc mới? Mình chỉ biết chia tay là lỗi của mình, và nếu anh còn chút ký ức nào, mình mong anh tha thứ. Gửi tâm sự này, để giữ một góc kỉ niệm đẹp, dù ko biết anh có thấy hay ko.

Bài trước
Bài tiếp theo